Ánh lửa thu hút sự chú ý của một số tang thi, trước khi tang thi tụ tập lại, Khanh Nghiêm quay lại siêu thị, mở rương và thả Vệ Mộ ra.
Lúc này Vệ Mộ vẫn chưa hết giận, vừa ra khỏi rương đã ôm lấy cánh tay Khanh Nghiêm cắn.
Bị coi như cục xương mà gặm, Khanh Nghiêm cũng không bận tâm, rất dịu dàng nói: “Xin lỗi, anh cũng không muốn nhốt em lại, bây giờ anh đã xử lý hết những vật sắc nhọn rồi, chỉ cần không rời khỏi đây, em muốn chơi thế nào cũng được.”
Thấy Vệ Mộ vẫn còn gầm gừ giận dỗi, Khanh Nghiêm bất đắc dĩ ôm cậu lại, dựa vào quầy hàng phía sau, tiện tay lấy một miếng bánh quy từ túi ra nhai nuốt, định đi ngủ một giấc.
Trong khoảng thời gian này, anh vẫn luôn không dám buông lỏng cảnh giác, ngay cả nghỉ ngơi cũng không được.
May mắn là hiện tại nơi này vẫn coi như an toàn, trước tiên cứ nghỉ ngơi một lát đã.
Vệ Mộ thấy Khanh Nghiêm đang ăn gì đó, lập tức hứng thú, đưa tay định cướp từ miệng Khanh Nghiêm, ai ngờ ngón tay vừa thò vào miệng Khanh Nghiêm đã bị Khanh Nghiêm khẽ cắn.
"Còn làm loạn nữa anh thật sự sẽ ăn em đấy." Khanh Nghiêm có vẻ tâm trạng không tồi, khẽ hừ một tiếng, vui vẻ nói: “Nếu đã ở bên anh rồi thì đừng nghĩ đến việc rời đi, ngoan một chút.”
Vệ Mộ nhìn ngón tay mình, lập tức càng thêm tức giận ôm đầu Khanh Nghiêm gặm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT