Khi nói ra những điều này, Thạch Chí Ân đầy lòng ghen ghét trừng mắt nhìn Khanh Nghiêm, không hiểu rốt cuộc Khanh Nghiêm có điểm gì mà lại hấp dẫn Vệ Mộ đến vậy.
Rõ ràng gia thế của gã ta tốt hơn Khanh Nghiêm, gã ta quan tâm Vệ Mộ hơn Khanh Nghiêm, thời gian ở chung với Vệ Mộ cũng nhiều hơn, nhưng vì sao ánh mắt Vệ Mộ trước nay chưa từng dừng lại trên người gã ta!
Thấy Khanh Nghiêm ngơ ngác nhìn xuống đất, trên mặt lộ ra biểu cảm nửa buồn nửa vui, sự ghen ghét trong lòng Thạch Chí Ân lập tức như nước độc, ăn mòn cả trái tim gã ta.
“Người khác không biết, chẳng lẽ tao còn không biết sao? Vệ Mộ ngoài miệng nói hay lắm, gì mà vì căn cứ, vì loài người, kỳ thật đều là ích kỷ, vì đạt thành mục đích của chính mình, để bảo vệ một mình mày!”
Thạch Chí Ân cắn chặt khớp hàm, ngữ khí càng nói càng độc địa, “Loại lừa đảo giả nhân giả nghĩa như hắn nên đi tìm chết! Khi hắn biến thành tang thi, mày có biết tao vui mừng đến mức nào không?”
Khanh Nghiêm dường như cuối cùng cũng hoàn hồn, anh run run mí mắt, sau đó không tiếng động nở nụ cười.
Ánh mắt đảo qua người Thạch Chí Ân, rồi dừng lại trên hai tên thủ vệ đang áp giải Thạch Chí Ân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT