Khi Khanh Nghiêm đi tìm nước, Vệ Mộ cũng không ngồi yên được, cậu nhảy lên nằm sấp bên cửa sổ, nhìn Khanh Nghiêm từ dưới lầu đi ra, xuyên qua lớp tuyết mỏng trên mặt đất đi về phía đám đông, dáng người như cây tùng thẳng tắp, nổi bật giữa vạn người.
Cảnh tuyết bạc phơ còn không đẹp bằng một mình anh.
Tuy là nhân loại, nhưng trông cũng không tệ lắm.
Khẽ hừ một tiếng, Vệ Mộ gối tay mình, đôi mắt không chớp nhìn Khanh Nghiêm, mong Khanh Nghiêm có thể quay đầu lại, sau đó phát hiện mình đang nhìn anh.
“Nếu có thể quay đầu lại thì tốt rồi.”
Trong đầu đột nhiên bật ra một câu nói có chút xa lạ nhưng lại quen thuộc.
Vệ Mộ phút chốc ngẩng đầu lên, cảnh tượng trước mắt lại trở nên mơ hồ, cảnh tuyết dường như bắt đầu tan chảy, biến thành con đường xanh tươi, giữa đám đông tấp nập, Khanh Nghiêm cũng quay lưng lại đi về phía trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play