Người ta nói thiếu gì thì thích khoe nấy, Khanh Nghiêm vẫn luôn chờ đợi lời đáp lại của Vệ Mộ, giờ khó khăn lắm mới chờ được, đương nhiên là hận không thể cho tất cả mọi người biết.
Cố tình anh lại ngại ngùng không dám khoe khoang từng người một, chỉ có thể đắc ý một cách mịt mờ như vậy.
Vì thế khi giọng nói anh cất lên, trên mặt anh ngoài nụ cười không thể che giấu được ra, tai cũng âm thầm đỏ bừng.
May mắn thay, sự chú ý của ba người đối diện đều tập trung vào lời nói của anh, nên không ai để ý đến sự thay đổi nhỏ trên tai anh.
Ngô Vũ ho khan, mặc dù biết Khanh Nghiêm luôn coi trọng Vệ Mộ, nhưng giờ lại cảm thấy anh càng tùy ý không che giấu hơn.
Hắn vội vàng cúi đầu xới cơm của mình, mặc kệ Khanh Nghiêm phát điên gì, chỉ cần không động thủ giết người thì mọi chuyện đều dễ nói.
Trần Chí Vũ và Trương Phong thì hoàn toàn không ngờ Khanh Nghiêm lại coi trọng Vệ Mộ, con tang thi này, đến mức không hề che giấu sự vui mừng và yêu thương trước mặt người ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play