Nghĩ vậy, Khanh Nghiêm đột nhiên chui vào máy bay, tìm ra một chiếc mũ dệt kim lông xù, mạnh mẽ đội lên đầu Vệ Mộ, hận không thể che kín cả mặt Vệ Mộ.
Vệ Mộ đang ngồi xổm cạnh sân thượng nhìn chằm chằm những con tang thi đi ngang qua phía dưới, đầu đột nhiên căng lên, đã bị đội lên một vật kỳ quái, lập tức quay đầu lại gầm lên hai tiếng với Khanh Nghiêm.
"Gầm thật dễ nghe." Khanh Nghiêm giơ ngón cái lên, lớn tiếng khen, “Anh thích em có sức sống như vậy.”
Thấy Khanh Nghiêm không những không sợ tiếng gầm của mình mà còn cười càng rạng rỡ hơn, Vệ Mộ không kìm được, nhào vào người Khanh Nghiêm, cắn vào vai anh.
Khanh Nghiêm thuận lợi ôm được Vệ Mộ tự nguyện nhào vào lòng, một tay đeo chiếc túi chứa vũ khí và thức ăn của Vệ Mộ lên lưng, một bên ra hiệu cho Ngô Vũ mang tất cả những trang bị khác mà họ cần.
Ngô Vũ không phải là tiến hóa giả, Khanh Nghiêm có thể cõng hai cái túi lớn và ôm Vệ Mộ, nhưng hắn thì không.
Cõng số thức ăn và nước uống còn lại, Ngô Vũ vừa bò xuống lầu, liền thấy Khanh Nghiêm đã đi xa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT