Hôm nay Ngô Tương đặc biệt gọi Túy Kê ở tửu lâu để đãi Vệ Xung. Vì lần tuyển quan này, mặc dù Vệ Xung không giúp đỡ được mấy nhưng vẫn luôn theo dõi và quan tâm nên Ngô Tương rất cảm động.
“Hoàng thượng giữ lại thêm một lúc, vẫn là Túy Kê ăn ngon.” Vệ Xung ngồi xuống xé một cái đùi gà ra ăn.
Vệ Xung bây giờ đã là thừa chỉ ngự tiền, tuổi còn trẻ nhưng có thể nói là cực kì có tiếng nói. Nhưng Ngô Tương không lỗ mãng mà nói chuyện của mình cho Vệ Xung nghe, Vệ Xung ăn mấy miếng rồi mới nói: “Cảnh Diệu huynh, chuyện tuyển quan lần này của huynh vốn dĩ là Sơn Đông, nhưng Giang đại nhân của Hộ bộ tiến cử huynh tới Trực Lệ.”
Giang đại nhân à? Ngô Tương suy nghĩ một lúc “Là Giang Du Lâm à?”
Vệ Xung gật đầu, tò mò hỏi: “Huynh biết hắn à? Hoàng thượng cực kì thưởng thức hắn.” Giang Du Lâm là Trấn quốc công đương nhiệm, thê thử chính là thiên kim nhà họ Lục, tuổi còn trẻ nhưng ra ngoài làm việc rất có thành tựu. Vệ Xung tò mò làm sao Ngô Tương có thể quen hắn được.
Ngô Tương cười nói: “Lúc trước là quan trên của ta.” Xem ra là để bù đắp chuyện ở huyện Thần Nữ rồi. May mà lúc đó hắn bàn giao rất bình thường, nhịn cơn tức giận đó lại, nếu không bây giờ nào có vị trí tốt như thế dành cho hắn được chứ.
Vệ Xung hiểu ra: “Đệ biết ngay, Cảnh Diệu huynh là người như thế thì có tới chỗ nào cũng sẽ không bị mai một mà.” Vệ Xung thật sự nghiêm túc cho rằng Ngô Tương rất có năng lực. Năm đó Ngô Tương chẳng qua chỉ lớn hơn hắn có mấy tuổi nhưng sắp xếp công việc chỉnh tề đâu ra đó, lúc tư chất không tính là thượng thừa thì liều mạng học tập còn có thể trở thành tiến sĩ nhị giáp, đã là rất lợi hại rồi. Vệ Xung vẫn thật sự là người hâm mộ của Ngô Tương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play