Trương thị vừa gấp quần áo vừa nói: “Đệ đệ con cũng không nhỏ nữa, lần này đi với các con không biết bao giờ mới về, nương giao chuyện của nó cho con đấy.”
“Vâng, nương yên tâm đi, chính nó thích là được, con thấy chỗ nào tốt chắc chắn sẽ giới thiệu cho nó.” Dư Dung đồng ý, hôn sự của đệ đệ nên đặt trong lòng mới đúng.
Đợi sau khi Dư Dung hết ở cữ thì cuối cùng Tập Nhân cũng sinh ra một đôi long phượng thai, con trai thì đưa cho chi trưởng còn con gái thì giữ lại. Dư Quyên tò mò nói: “Lúc trước cũng không nhìn ra được bụng nàng ta to như thế, làm sao mang thai đôi được nhỉ?”
Uyên Ương cẩn thận nhìn Dư Quyên rồi mới nói: “Nói là do nữ oa nhi quá bé, thế nên mới cho rằng chỉ có một đứa thôi.”
Dư Quyên cười khổ, thật sự là tạo hóa mà. Mấy ngày trước Ngô Vinh còn bộc lộ thẳng thắn với mình, nói Tập Nhân sinh con xong thì gả nàng ta ra ngoài nhưng mà nàng ta số tốt thế mà lại sinh đôi long phượng. Tiền thị và Ngô Khôn được như ý nguyện mà sau khi hai người này được như ý nguyện thì bắt đầu thúc giục Ngô Vinh lên kinh thành. Đặc biệt là Ngô Khôn còn mang khuôn mặt áy náy nói với Ngô Vinh: “Chúng ta sẽ đối đãi với nó thật tốt, đối xử như đối với con ruột. Đệ đi nhậm chức với lão tam cũng đừng tất cả xông về phía trước, chú ý cơ thể.”
“Được.” Từ nhỏ Ngô Vinh đã không phục Ngô Khôn, lúc này thấy Ngô Khôn quan tâm mình như thế cũng cảm động sâu sắc.
Về phần Tập Nhân, Ngô Vinh chỉ có thể cứng rắn nói với Dư Quyên: “Để nàng ấy ở lại đi, nếu không thì đứa nhỏ cũng đáng thương.” Ngô Vinh biết Dư Quyên chắc chắn sẽ không đối đãi tốt với con gái của Tập Nhân. Dù sao thì con gái ở bên cạnh mẹ đẻ vẫn là tốt nhất, hơn nữa tính cách Tập Nhân mềm yếu, nếu ra ngoài thì chưa chắc đã sống tốt như ở trong phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play