Trông có vẻ phong quang nhưng thật ra thường xuyên bị nhà họ Ngô lợi dụng, hơn nữa còn lợi dụng không hề chùn tay.
“Nhìn ngài nói kìa, đây là chuyện tốt. Tứ đệ và tứ đệ muội đều hiền lành, thông minh, có năng lực hơn chúng con. Phu thê chúng con cũng biết năng lực của bản thân thế nào, làm việc cũng bình thường, không có gì nổi bật, không lợi hại như phu thê tứ đệ muội.” Dư Dung cười nói.
Tiền thị nhìn trái nhìn phải, đảo mắt một vòng, bước tới trước kéo tay Dư Dung ngồi xuống: “Nhanh ăn sáng đi. Hôm nay muội phải về nhà mẹ đẻ, không thể về nhà rồi nói ở nhà chồng bị đói bụng được.” Lời này của nàng ta làm giảm đi chút không khí ngưng đọng.
…
Ăn sáng xong, Tiền thị lại bảo Hạnh Nhi tới nhà kho lấy chút quà tặng ra. Bây giờ nhà họ Ngô chưa phân gia, điều tốt là rất nhiều chi tiêu đều lấy từ của công ra. Thăm hỏi người thân bạn bè hoặc xuất hành ra ngoài đều xuất tiền công ra, lúc Dư Dung ra ngoài Ngô Tương còn chưa trả lời, nàng bảo Trương ma ma ôm Kính Thiên về nhà.
Trương thị không ngờ Dư Dung tới nhanh như thế, bà đang ở nhà nấu cơm cùng với Tuyên thị. Lương Đình đang múc nước ở bên cạnh. Nàng ta vừa nhìn thấy Dư Dung thì lập tức lao vào phòng bếp nói với Trương thị: “Thái thái, tiểu thư về rồi.” Trương thị và Tuyên thị vội vàng cởi tạp dề ra. Dư Dung lại nhìn thấy Trương thị, thế mà trông Trương thị trẻ trung hơn trước nhiều. Cũng vì bây giờ Trương thị không phải làm việc nặng nhọc nữa, trạng thái của bà vẫn luôn tốt, nên cũng trẻ ra.
“Dung Dung... Đứa ngốc này, sao không nói trước một tiếng, hôm nay nương không mua thức ăn gì cả.” Trương thị vừa oán trách vừa nhìn thấy đứa trẻ trong tay Dư Dung, lập tức nhận lấy: “Trời lạnh như thế, để ta ôm nó vào trong nhé?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT