Đám người hầu đều lui xuống hết rồi, mấy mẹ con mới nói lời trong lòng được, Trương thị vội vàng nói: “Tiểu tổ tông của ta ơi, thằng bé nhỏ như thế làm sao mà con đưa nó về thế này? Cô gia là một nam nhân không biết, con làm sao không quan tâm chăm sóc nhiều chút?” Con cái chính là tài sản cả đời của phụ nữ. Mặc dù Trương thị chỉ là nông phụ, nhưng bà cũng có suy nghĩ của mình.
Gia đình như nhà họ Ngô, bởi vì nhân khẩu hưng thịnh thế nên không ai dám ngấp nghé thèm muốn nhà họ Ngô. Còn nhà họ Chung con cái đơn bạc, tổ tiên nhà họ Chung sắp không bảo vệ được nữa rồi, nhà họ Ngô thì ngày càng phát triển. Ngô Tương lại là người có tài, hơn nữa không phải là người chịu được thiệt thòi. Con gái phải nắm được trái tim của nam nhân và sinh con trai mới là chính đạo.
Thế nên nhìn con gái đưa thằng bé đang nhỏ như thế ra ngoài, không khỏi có chút tức giận.
Dư Dung bất đắc dĩ nói: “Năm nay phải vào gia phả, cũng là chuyện hết cách rồi. Hơn nữa tướng công còn phải lấy tiền quà cho lão sư vào năm sau nữa, không về làm sao mà được?” Năm sau lại là một số tiền lớn, số tiền này phải trở về lấy mới đúng.
Đây cũng là sự thật, đọc sách cần tiêu tốn rất nhiều tiền. Trương thị có lòng muốn giúp đỡ con gái, nhưng lại thấy con dâu đang ở đây nên chỉ nói: “Thế thì con cũng không nên đưa thằng bé ra ngoài để gió thổi chứ.”
Nói thì nói như thế, Trương thị sợ tiếp đón con gái không tốt nên bảo Lương Đình ra ngoài đi mua thức ăn. Tuyên thị cũng không phải là người không biết ý, nàng ấy nói muốn ra ngoài nấu cơm, chỉ để lại Trương thị với Dư Dung nói chuyện. Trương thị lấy mười lượng bạc trong nhà đưa cho Dư Dung. Dư Dung đang muốn từ chối thì Trương thị nói: “Nếu bây giờ trong tay con dư dả thì nương cũng sẽ không như thế này. Nhưng bây giờ các con chỗ nào cũng cần phải tiêu tiền, nghe lời, đây là tiền cho cháu ngoại nương dùng. Việc buôn bán trong nhà bây giờ cũng dần dần tốt lên rồi, bây giờ nương cũng được hưởng phúc của ca ca con rồi.”
Thế này Dư Dung mới nhận lấy, nàng ngại ngùng nói: “Thế thì con nhận ạ.” Nàng có đủ lòng tin với Ngô Tương. Ngô Tương là một người siêng năng chăm chỉ, chưa nói Ngô Tương học tốt thế nào, nhưng lòng cầu tiến của hắn rất mạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play