Cốc Hướng Diễm nằm sấp trên giường, há to miệng cố gắng hít thở không khí như một con cá bị ném lên bờ, khô khốc và vô lực.
Bộ y phục hồng nhạt đã bị ném loạn trên mặt đất, trâm cài trên tóc cũng rơi xuống, vỡ vụn. Mái tóc dài đen nhánh xõa tung từ sau lưng, rũ xuống hỗn độn.
Những nụ hôn dày đặc và liên miên vẫn chưa dừng lại trên người hắn. Cốc Hướng Diễm đã chẳng nhớ nổi mình bị hôn bao lâu, chỉ cảm thấy môi mình sưng đỏ, tê dại đến mức run rẩy, ánh mắt ngập tràn oán trách.
Hắn đã không còn chút sức phản kháng nào. Ôn Trúc quả thực là người nói được làm được, cái gì cũng không làm, chỉ hôn.
Không bỏ qua một tấc da nào trên người hắn, từ lưng, ngón tay, đến cả những chỗ nhỏ nhặt nhất, đều in đầy dấu răng từng lớp từng lớp.
Bên người người nọ vẫn tiếp tục, mà hắn thì đã cạn kiệt sức lực, mí mắt nặng trĩu, rốt cuộc không thể mở ra nổi nữa.
Đêm lạnh như nước, yên tĩnh đến mức không một tiếng động, chỉ có đôi ba tiếng côn trùng thi thoảng vang lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play