Lưng Ôn Trúc luôn giữ thẳng tắp giờ hơi cong xuống, hơi thở nặng nề, đôi tay vì siết chặt mà gân xanh nổi lên rõ rệt.
Sự sợ hãi trong mắt Cốc Hướng Diễm dần tản đi. Nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Ôn Trúc, hắn mềm lòng, do dự một chút rồi rón rén bò lại gần: “Ngươi... ngươi sao vậy?”
Ôn Trúc quay đầu nhìn hắn, trong mắt vẫn còn ánh lên chút dục vọng, bình tĩnh đáp: “Khó chịu.”
Cốc Hướng Diễm không biết phải nói gì, chỉ sợ hắn lại nhào tới, liền hơi lui về sau, ngồi xuống cách Ôn Trúc một đoạn, ánh mắt mang theo đề phòng.
Ôn Trúc thấy hắn né tránh, nhẹ nhàng cụp mắt, nghiêng người tựa vào đầu giường, chân dài rũ xuống mép, nhìn qua có vẻ đáng thương vô cùng.
“Vì sao ngươi lại cứ chấp nhất muốn làm chuyện này với ta?” Cốc Hướng Diễm lấy hết can đảm để hỏi rõ ràng. Dù sao đây cũng không phải lần đầu, hắn cần một lời giải thích.
Ôn Trúc trầm mặc rất lâu, đến khi Cốc Hướng Diễm bắt đầu thấy bực bội mới thấp giọng đáp: “Thích.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play