Thủy Lâm Thành, Ngô Châu. Phố bên sông Ngô Châu rực rỡ ánh đèn.
Khi màn đêm vừa buông, hai bên bờ sông đã treo đầy những chiếc đèn lồng nhiều màu sắc, trên mặt nước là vô số hoa đăng hình sen lấp lánh ngũ sắc, xen lẫn với thuyền hoa lung linh đủ kiểu dáng, tiếng đàn sáo vang vọng không ngừng.
Trên một chiếc thuyền hoa trong số đó, Cốc Hướng Diễm ngồi tựa trên đệm mềm, một chân co lại đặt lên sàn, chân kia chống gối, khuỷu tay gác lên đầu gối, tay cầm chén rượu, rung đùi đắc ý, ngắm nhìn vũ cơ đang múa phía trước.
Vũ cơ vận váy lụa màu hồng, eo nhỏ thon gọn, cổ tay trắng muốt mềm mại vung lên uyển chuyển, ánh mắt long lanh nước đảo quanh như sóng, dung mạo diễm lệ, mỗi cử động đều khiến lòng người xao động.
Cốc Hướng Diễm đang xem say sưa, bỗng nhiên hắt hơi hai cái, tiện tay ném chén rượu lên bàn, đưa tay xoa mũi, lẩm bẩm không lớn không nhỏ: “Có kẻ đang mắng ta.”
Nghiêng đầu liếc người bên cạnh một cái, hắn nghi hoặc hỏi: “Có phải ngươi đang mắng thầm ta trong lòng không đấy?”
Ôn Trúc quỳ ngồi nghiêm chỉnh trên đệm mềm, dáng người thẳng tắp, vẻ mặt lạnh nhạt, cúi đầu nhìn chén rượu trước mặt. Nghe vậy, hắn ngẩng đầu nghiêm túc đáp: “Chưa từng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play