Sáng sớm hôm sau, nhân lúc lâm triều tại Thừa Càn điện.
Lâm Đường tiến lên một bước, quỳ rạp dưới đất, nói: “Thần Lâm Đường có việc muốn tấu.”
Hoàng thượng vừa nhìn thấy người này thì lập tức cảm thấy đau đầu. Đám người bên Ngự Sử Đài này, chẳng có việc gì cũng buộc tội, nhỏ thì như chuyện lông gà vỏ tỏi, lớn thì chạm đến quốc gia đại sự, khiến người ta phiền muộn không thôi. Đã không thể mắng, lại chẳng thể phạt, việc gì cũng nói có chứng cứ mà lại chẳng chịu đưa ra, hễ không vừa ý liền xông lên đâm đầu vào cột.
Giọng hoàng đế mang theo vài phần mệt mỏi: “Nói đi.”
"Thần buộc tội Thái Thường Tự Thừa Thẩm Bật, có bốn tội như sau. Thứ nhất, thấy tiền liền nổi máu tham, tham ô ngân lượng, đây là một tội.
Thứ hai, tâm tư bất chính, coi thường huynh trưởng, đây là tội thứ hai. Thứ ba, dạy con không nghiêm, để cho con trai chưa cưới đã nạp thiếp, đây là tội thứ ba. Thứ tư, dung túng tôn nhi, vô phép vô tắc, giữa đường nhục mạ mệnh quan triều đình, đây là tội thứ bốn."
Thừa Đức công công ngẩng đầu liếc nhìn hoàng thượng một cái, rồi nhanh chóng lui xuống lấy tấu chương, cung kính dâng lên.
Cố đại nhân thấy vậy, liền đứng thẳng người, đem tấu chương cầu hôn công chúa cất lại vào tay áo.
Không biểu lộ cảm xúc, Cố đại nhân ngẩng đầu lướt mắt nhìn Lâm Đường, chẳng lẽ là người của Ngũ hoàng tử? Bất kể có phải hay không, chuyện cầu hôn hôm nay tuyệt đối không thể nhắc tới, kẻo khiến hoàng thượng sinh nghi, lợi bất cập hại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT