Không đến hai ngày sau, Lục Hành Viễn dẫn đầu đại quân đến nơi, cổng thành lập tức được mở ra nghênh đón quân đội tiến vào.
Bá tánh toàn thành gần như đồng loạt đổ xô ra đường, rầm rộ chạy đến cổng thành để tận mắt chiêm ngưỡng vị Trấn Quốc Đại Tướng Quân danh chấn thiên hạ này , người được xem như thần hộ quốc tiếp theo sau Cảnh Nguyên Soái.
Cơ Diệp Trần cùng Hạ Quảng Thắng và đám người đi theo bị đám đông chen lấn đến tận rìa, lâm vào hoài nghi sâu sắc về giá trị tồn tại của bản thân.
Lục Hành Viễn ngồi thẳng tắp trên lưng ngựa cao lớn, thân vận chiến bào màu sẫm, trong tay cầm trường thương ánh lên sắc lạnh, ánh mắt như chim ưng, khí thế lẫm liệt.
Cảnh tượng ấy khiến dân chúng vô cùng phấn khích, hò reo vang dậy, không ít tiểu cô nương tuổi xuân thậm chí còn đỏ bừng cả mặt.
Cơ Diệp Trần không nhịn được trợn mắt, dượng đã gần 50 rồi, mấy người này đỏ mặt cái gì chứ?
Còn bản thân đường đường là một mỹ nam như hoa, lại bị chen đến góc tường, chẳng biết còn bị ai giẫm cho hai cú vào chân, đúng là cạn lời. Hắn âm thầm lùi ra khỏi đám người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play