Trên tường thành, Cơ Diệp Trần vận một thân y phục dạ hành màu đen, khoanh tay đứng thẳng. Tóc được buộc cao, theo gió tung bay. Hắn đưa mắt nhìn ra xa, chỉ thấy thiên quân vạn mã ào ạt như sóng lớn, ùn ùn tràn vào cửa thành.
Thế công như chẻ tre, thắng bại đã rõ ràng.
Lục Tử Ngôn đứng phía sau hắn, thần sắc có phần ngơ ngác, tựa hồ không dám tin, lẩm bẩm nói: “Vậy là... cứ thế mà phá được cửa thành rồi?”
Cơ Diệp Trần nghiêng đầu liếc nhìn hắn, sắc mặt thản nhiên: “Chứ đệ còn muốn thế nào? Máu chảy thành sông, khắp nơi đầy xác người bị thương sao?”
“Không, không, không.” Lục Tử Ngôn lập tức lặp lại ba tiếng không, rồi đột ngột phấn chấn hẳn lên. Hắn nhảy từ tường thành xuống, đáp đất vững vàng, liền đến xin một con ngựa từ tay binh sĩ, xoay người leo lên.
Hắn quay đầu nhìn người trên tường thành, mặt tươi rói, khí thế hừng hực: “Ta tính là có công rồi chứ? Công huân thì miễn cũng được, chuẩn cho ta đi tiếp quản Bình Quan là được!”
Khóe miệng Cơ Diệp Trần khẽ co giật, nhưng không hề để ý đến Lục Tử Ngôn. Hắn đưa mắt quét nhìn xuống dưới tường thành, thi thể nằm ngổn ngang, có quân mình, có cả kẻ địch. Máu loãng thấm sâu vào bùn đất, loang ra một mảnh đen đỏ âm u.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT