Bạch Hổ nũng nịu quanh Chu Du một lúc rồi lại đuổi theo đám biến dị thú đang bỏ chạy. Không bao lâu sau, nó ngậm một con cú mèo về, ném xuống trước mặt Chu Du, sau đó lại chạy đi. Cứ thế tới lui mười mấy lần, chồng thi thể biến dị thú dần chất đầy ngay trước mặt Chu Du.
Thiệu Kỳ thì chọn một con gà rừng biến dị to béo, làm sạch sẽ rồi đặt lên lửa nướng. Loại gà này rất được yêu thích — thịt nhiều, mềm, quan trọng là không có tính công kích, dễ bắt.
Lúc Bạch Hổ lôi về thêm một con nai rừng còn thoi thóp, Chu Du vội vã ra hiệu:
“Đủ rồi, đủ rồi, mang thêm cũng chẳng khiêng nổi về đâu!”
Ngửi thấy mùi gà nướng thơm lừng, Bạch Hổ tuy vốn quen ăn sống, nhưng thi thoảng cũng muốn nếm thử đồ chín. Nó nằm bên cạnh Chu Du, mắt không rời con gà, thi thoảng còn liếm môi thèm thuồng.
Thiệu Kỳ chia mỗi người một cái đùi gà, phần còn lại đưa hết cho Bạch Hổ, vừa ăn vừa nói:
“Bộ dạng nó thế này, mai mốt quay lại rừng liệu có thích nghi nổi không? Quá ỷ lại vào em rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play