“Chi bằng ta vào triều làm quan, giúp chàng mài đi những góc cạnh không nghe lời kia.”
Khi xưa, Khương Thanh Tố nói ra lời ấy, mấy cánh hoa hoè rơi vương trên mái tóc nàng. Triệu Doãn trẻ tuổi khẽ động ngón tay, định đưa tay gỡ hoa giúp nàng, nhưng trong lòng lại bởi lời nói kia mà khởi tâm tư khác.
Hắn hiểu rõ sự thông minh của Khương Thanh Tố, nàng lớn lên bên cạnh Khương Vũ – một người sinh ra đã là kẻ trong chốn quan trường. Khương Thanh Tố chịu ảnh hưởng sâu đậm, thậm chí từng nói ra vài lời trọng yếu trước mặt Khương Thượng thư.
Triệu Doãn mừng rỡ. Nếu Khương Thanh Tố làm quan, hắn có thể lấy quốc sự mời nàng nhập cung, dẫu tạm thời không thể cưới nàng, vẫn có thể ban cho nàng chức cao lộc hậu, không còn bị khinh khi, lại có thể ngày ngày gặp mặt, kể cũng là kế hay.
Năm đó Triệu Doãn đáp ứng rồi, hắn nở nụ cười rạng rỡ, má hơi ửng hồng: “Được! Nàng vào triều, ta phong nàng làm đại quan!”
Lời đã nói, khó lòng đổi lại. Nếu được một lần nữa, Triệu Doãn nghĩ, hắn sẽ không nói câu ấy. Từ khi cưới Thái tử phi, hắn đã mang nợ Khương Thanh Tố. Nếu được một lần nữa, Triệu Doãn sẽ không viết thư cho nàng vào ngày đại hôn, dùng cách đó để giữ nàng bên cạnh mình.
Hắn đã trả lại công bằng cho nhà họ Khương, nhưng lại tước đoạt tự do của Khương Thanh Tố, giam giữ trái tim nàng, vĩnh viễn không thể đáp lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT