Đôi môi mềm mại ấm áp của Lâm Khả Doanh khẽ chạm vào má trái của người đàn ông, như thể để lại một dấu vết mờ nhạt, vừa giống như một sự đánh dấu chủ quyền lại vừa nhẹ nhàng như một sợi lông vũ lướt qua khiến cả người tê dại, tim đập mạnh như bị điện giật.
Cảm giác tê dại và rung động ấy từ má lan dần xuống cánh tay, eo, bụng… dọc theo cơ thể đến từng cơ quan, cuối cùng dồn lại nơi những ngón tay thon dài. Đầu ngón tay khẽ co lại như muốn nắm lấy điều gì đó nhưng lại chẳng thể giữ nổi gì cả.
Ấy vậy mà người phụ nữ vừa rút lại nụ hôn ấy lại mỉm cười bước lùi nửa bước, chỉ có đôi môi đỏ thêm vài phần quyến rũ, gương mặt trắng trẻo rạng rỡ, nhẹ nhàng kéo nhẹ tay áo người đàn ông:
“Đại thiếu gia, chúng ta ăn cơm thôi~”
“Ừm.” Trình Vạn Đình phải mất một lúc mới tìm lại được giọng nói của mình rồi cùng Lâm Khả Doanh ngồi xuống ăn cơm.
A Mai và A Hương bày lại những món ăn vừa được hâm nóng. Thật ra Lâm Khả Doanh đã ăn no rồi nhưng lúc này tất nhiên phải ngồi ăn cùng vị hôn phu.
Người ta đã tặng cô cả căn biệt thự ba triệu, cùng ăn một bữa cơm thì đã là gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play