Ba ngày tiếp theo, tối nào Lâm Khả Doanh cũng bị gọi lên thư phòng tầng hai ngồi trên sofa học tiếng Quảng.
Vị hôn phu đáng ghét kia thì chăm chú đọc tài liệu của mình, không cho cô đọc mấy tờ báo lá cải, thỉnh thoảng còn bắt cô phải đặt câu hỏi. Hễ cô không hỏi được gì anh ta liền thản nhiên mỉa mai vài câu:
“Bình thường hỏi người khác thì nhiều lắm, giờ lại không có câu nào à?”
“Ban ngày ra ngoài siêng năng lắm mà, chẳng phải là đi học sao?”
Vì thế mấy hôm nay Lâm Khả Doanh chẳng dám bước chân ra khỏi nhà. Cô hoàn toàn không hiểu nổi rốt cuộc người đàn ông này nổi cơn điên gì!
Chỉ còn cách ngoan ngoãn chuẩn bị câu hỏi, đem cả nghe – nói – đọc – viết tiếng Quảng vào tiến độ học tập.
Cũng may, tuy vị hôn phu này không hay cười nói, lại càng không hài hước như bác sĩ Hác nhưng anh xuất thân danh môn, khí chất học bá, giảng bài nghiêm túc lại rõ ràng. Dù nét mặt luôn vô cảm nhưng vẫn khiến người ta không thể không tin phục, nhất là chất giọng trầm thấp như quả thông bị tuyết phủ trong ngày đông giá lạnh vang bên tai khiến tai cô ngứa ran.
Từng câu chỉnh sửa phát âm tiếng Quảng vang lên trong thư phòng, tiếng Quảng của Lâm Khả Doanh dần tiến bộ, khoảng cách giữa cô và vị hôn phu cũng ngày một thu hẹp.
Mỗi lần giảng bài, anh đều sẽ từ sau bàn gỗ đỏ bước đến bên sofa, chỉ cách cô một khoảng bằng nắm tay, nghiêm túc và kiên nhẫn giảng giải chỉnh sửa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT