Lâm Khả Doanh sắp quay về đại lục, thời gian còn lại để học tiếng Quảng cũng chẳng còn bao nhiêu, nên lúc này cô đang dạo bước trên các con phố ở Hồng Kông, vừa mua chút đồ ăn thức uống vừa thực hành ngôn ngữ trong đời sống thực.
Trước đó cô từng hỏi thăm thư ký Dương và biết rằng các chuyến tàu hàng từ Hồng Kông về đại lục rất thưa thớt.
Hai năm trở lại đây, sau khi đại lục bắt đầu cải cách mở cửa, giao thương giữa Hồng Kông và đại lục dần khôi phục khiến nơi đây trở thành một đầu mối giao thông quan trọng, ghi dấu bước chuyển mình cùng thời đại. Dù một chuyến vận hàng thường phải lênh đênh trên biển hơn một đến hai tháng thì ngay cả công ty vận tải lớn nhất Hồng Kông cũng phải sắp xếp hợp lý lịch trình, ưu tiên chở hàng xuất khẩu và chỉ dành một phần nhỏ để chở thêm hành khách.
Tất nhiên vẫn có những chiếc tàu ra khơi hầu như cách vài ngày đã cập bến đại lục, nhưng chúng thường chở người vượt biên trái phép. Tàu thì nhỏ, cũ kỹ và lụp xụp, khắp nơi toát lên vẻ không chính quy, chỉ cần sơ sẩy là có thể bỏ mạng trên biển — rủi ro cực kỳ lớn.
Lâm Khả Doanh biết quý mạng, dĩ nhiên không dại gì mà mạo hiểm.
Chiếc tàu mà cô định đi để trở về đại lục sẽ khởi hành sau năm ngày nữa.
Hơn hai mươi bộ quần áo trong tủ đã được thu dọn ngăn nắp, chỉ để lại vài bộ cần thay trong những ngày tới.
Lúc đến đây cô chỉ mang theo một túi vải thô, trong đó đựng hai bộ quần áo cũ vá chằng vá đụp. Còn bây giờ, chuẩn bị rời đi, hành trang đã đầy đặn hơn nhiều.
Ngoài ra Lâm Khả Doanh còn mua một lô quần áo gửi tạm ở nhà chị Hà, chờ khi cô ổn định chỗ đứng ở đại lục sẽ bảo chị ấy đóng gói gửi sang. Sau này từ từ tuyển người, làm chút buôn bán, tương lai trong lòng vẽ ra toàn là màu hồng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT