Nụ hôn ấm áp và dịu dàng rơi xuống giữa những ngón tay nhạy cảm nhất của Trình Vạn Đình khiến toàn thân anh căng cứng, gần như run rẩy một cách khó nhận ra.
Mười ngón liền tim, Trình Vạn Đình cảm thấy nụ hôn ấy như không chỉ chạm vào tay mình mà còn rơi thẳng vào trái tim.
Lâm Khả Doanh chậm rãi ngẩng đầu lên, lấy chiếc khăn tay trong tay người đàn ông, tấm khăn tay màu xanh đậm phủ lên mu bàn tay rộng lớn của anh nhẹ nhàng và tỉ mỉ lau chùi.
Bàn tay được một người dịu dàng nâng niu, từ tốn lau sạch từng chút một — cảm giác ấy vừa lạ lẫm vừa kỳ diệu như một luồng tê dại lan từ da đầu khắp toàn thân khiến Trình Vạn Đình cứng đờ, hoàn toàn không thể cử động.
“Khăn tay bẩn rồi, em đổi cho anh cái khác nhé.” Hàng mi Lâm Khả Doanh khẽ run, cô ngước mắt nhìn người đàn ông, trong đáy mắt ánh lên một tia ý cười nhẹ nhàng.
Vừa nói cô vừa cất chiếc khăn tay mà Trình Vạn Đình luôn mang theo bên mình vào chiếc túi xách nhỏ lấp lánh đá quý đồng bộ với lễ phục dạ hội.
Trình Vạn Đình dõi theo màu xanh đậm ấy biến mất trong chiếc túi bạc, ánh mắt sâu thẳm, cuối cùng cũng không nói gì thêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT