Bàn tay to lớn của người đàn ông áp lên làn da mỏng manh của cô, từng đợt tê dại xen lẫn ngứa ngáy truyền đến như những luồng điện yếu ớt chạy qua khiến tim người ta run rẩy.
Người phụ nữ bị bế ngồi lên bàn làm việc, chiếc giày cao gót màu bạc ở chân phải rơi xuống đất, bàn chân trắng nõn như ngọc để trần lơ lửng nơi mép bàn.
Bàn tay người đàn ông cầm lấy cổ chân cô xoa nhẹ như đang cẩn thận kiểm tra xem có bị thương không, rồi lòng bàn tay lớn phủ lên toàn bộ mu bàn chân... từ cổ chân mảnh mai men theo lên trên, Lâm Khả Doanh cảm nhận được bắp chân mềm mại của mình bị anh nắm chặt, từng chút một dò xét kiểm tra.
Làn da màu lúa mạch dần biến mất dưới tà váy xanh, chỉ còn lại cánh tay rắn chắc lộ ra.
Lâm Khả Doanh lập tức đè tay người đàn ông lại, thấy vẻ mặt anh vẫn bình tĩnh như thường, còn lý lẽ hùng hồn, cô gần như tức đến mức muốn cắn cho một miếng.
“Trình Vạn Đình, anh đừng có lấy cớ mà phát điên, anh…”
Trình Vạn Đình mặt không đổi sắc, động tác bên dưới váy lại nhẹ nhàng, nơi đầu ngón tay lướt qua có thể dễ dàng cảm nhận được da thịt cô đang run rẩy:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT