“Tiểu Đàm, trời nóng thế này, thật sự không mang chút nước cho cô bé kia à?”
Đàm Dực lắc đầu với bà lão tóc bạc: “Sư mẫu, đừng lo, đây là bài học của sư phụ.”
“Nhưng mà đã ba tiếng rồi đó…”
Từ khi ra ngoài, Cố Mộc vẫn ngồi xổm ở cửa, đội nắng suốt ba tiếng đồng hồ để quan sát người qua đường.
“Không sao.” Đàm Dực nói, rồi ngẩng đầu nhìn bóng dáng nhỏ bé ngoài cổng, ánh mắt ngày càng sâu thẳm.
Anh cũng không ngờ, Cố Mộc lại kiên trì đến vậy.
Tề Viễn Sơn vừa thong thả bước tới, tay cầm ấm trà tử sa, vừa cười vừa trêu Đàm Dực: “Sao hả? Thấy xót rồi à?”
Ánh mắt Đàm Dực khẽ biến đổi, môi mỏng khẽ hé: “Không có.”
Tề Viễn Sơn bật cười hừ một tiếng, sải bước đến cửa, ho nhẹ một cái với Cố Mộc rồi hỏi: “Quan sát thế nào rồi?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play