Tống Thư Điềm sững sờ, không ngờ lời này lại do chính Đàm Dực nói ra.

Khóc cũng không xong, không khóc cũng không được.

Cố Mộc giương mắt nhìn sang Đàm Dực, ánh mắt mang theo chút bất ngờ.

Cô vốn tưởng ảnh đế chỉ là một tảng băng đẹp trai ngồi tạo khí chất cho chương trình, không ngờ cũng biết nói chuyện đấy chứ!

Cô bật cười, rồi quay sang nhìn Tạ Diệc Hàng: “Anh thật sự thấy ngon à?”

Tạ Diệc Hàng thoáng chột dạ, nhưng vẫn cắn răng: “Ừm, ngon!”

Dường như đã đoán trước anh ta sẽ nói thế, Cố Mộc mỉm cười hài lòng, bưng chén của Tạ Diệc Hàng lên, xới một bát đầy thịt gà đặt trước mặt anh ta: “Ngon thì ăn nhiều vào.”

Nói xong, cô bê hết phần thịt còn lại vào bếp.

Chẳng bao lâu sau, cô lại bước ra, tay không chỉ bưng tô gà nấm đã chế biến lại mà còn mang theo cả nồi cơm điện.

Vừa đến bàn ăn, hương thơm đã lan tỏa khắp nơi.

“Cái gì thơm quá vậy?” Tống Thất Thất hào hứng đứng bật dậy.

Cố Mộc đặt tô xuống bànmón gà nấm lúc nãy còn nhạt nhẽo, giờ trông chẳng khác gì món mới, miếng gà vàng ruộm kết hợp với nấm hương tỏa mùi thơm ngào ngạt, khói bốc nghi ngút, nước sốt sánh đặc, bên trên còn rắc thêm hành lá xanh mướt.

Nhìn thôi cũng đủ thèm.

Cô mở nắp nồi cơm điện, một luồng mùi thơm nồng nàn nữa bay ra.

Mọi người nhìn vào thì bất ngờlà cơm thố! Hạt gạo óng ánh màu nước tương, trộn cùng rau củ và thịt băm, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta nuốt nước miếng.

Cô chia phần cho từng người, rồi nói: “Ăn đi.”

Tống Thất Thất là người đầu tiên gắp ăn thử, mới nhai hai miếng đã không kiềm được cảm thán: “Thơm quá!”

Kỷ Dịch cũng gắp một miếng thịt gà, ngạc nhiên nói: “Thịt gà này ngon lắm luôn!”

Thấy vẻ mặt Tống Thư Điềm dần mất kiểm soát, Cố Mộc khẽ nhướng mày, không nói nhiều, thản nhiên bưng luôn phần cơm còn lại trong nồi đi.

Ngồi bên cạnh chờ chia cơm, vẻ mặt của Tạ Diệc Hàng: ??

Thấy mọi người ai nấy đều ăn rất ngon miệng, Tạ Diệc Hàng rốt cuộc không nhịn được: “Sao không có phần của tôi?”

Cố Mộc đang cúi đầu ăn cơm, ngẩng lên, cằm khẽ hất về phía đĩa thịt gà nửa sống nửa chín trước mặt anh ta: “La hét cái gì? Đã chia cho anh rồi đấy.”

Tạ Diệc Hàng nhìn phần gà vẫn còn lộ vệt máu kia, nước mắt muốn rơi đến nơi.

Tống Thư Điềm thấy vậy vội nói: “Mấy miếng này anh đừng ăn nữa, đều tại em nấu không khéo.”

Thấy vẻ mặt tội nghiệp của Tống Thư Điềm, Tạ Diệc Hàng lập tức mềm lòng: “Anh ăn! Anh thích thịt gà tái bảy phần! Anh nhất định sẽ ăn hết!”

Nói rồi, anh ta cầm đũa gắp một miếng thật to cho vào miệng, vừa nhai vừa tự thôi miên: “Ngon lắm!”

Cố Mộc liếc qua, bật ra một tiếng cười lạnh, thản nhiên buông vài chữ: “Cẩn thận CX.”

[CX = tiêu chảy. Ha ha ha, Cố Mộc đúng là nhân tài!]

[Không thấy cô ta quá đáng sao? Cố tình cô lập người khác! Bảo sao trước đây lắm phốt thế, nhân phẩm chẳng ra gì!]

[Chuẩn luôn! Rõ ràng là Thư Điềm nấu gà rất cực khổ, sao ai cũng khen con nhỏ kia vậy trời?!]

[Cố Mộc bitch!]

[Nói cho công bằng, ăn thịt gà sống là Tạ Diệc Hàng tự nguyện mà? Liên quan gì đến Cố Mộc?]

Trong lúc fan cãi nhau loạn cả lên trên livestream, bữa tối tại nhà nhỏ tâm động cũng dần kết thúc.

Ăn xong, các khách mời theo lịch trình trở về phòng, kết thúc ngày quay đầu tiên của chương trình.

Cố Mộc trở về phòng, vừa nằm xuống đã nghe trong đầu vang lên một âm báo trong trẻo.

Chúc mừng ký chủ! Hôm nay điểm ngược tra +868, tặng thêm 5 điểm giá trị nhan sắc, giá trị tài phú nhân đôi!

Cố Mộc giật mình tỉnh táo hẳn: “Nhiều vậy luôn?”

Đang tải chi tiết điểm thưởng…

Xem xong bảng thống kê, cô mới hiểu ra: ngoài điểm thưởng do trực tiếp ngược Tạ Diệc Hàng và Tống Thư Điềm, còn có điểm cộng khi vô tình ngược Tống Thất Thất, thậm chí còn có cả điểm do ngược fans trong phòng livestream.

Cố Mộc như vớ được bí kíp làm giàu: “Hóa ra ngược fans cũng tính điểm hả?!”

Đúng vậy! Chỉ cần lời nói hay hành động của ký chủ khiến fans bị vả mặt thì sẽ được cộng điểm, nếu fans của ký chủ phản đòn thành công với antifan và đạt hiệu quả ngược tra, cũng được tính điểm nhé!

Cố Mộc trầm ngâm: “Tức là, chỉ cần tôi có fans, mà fans chửi lại những kẻ chửi tôi, tôi cũng được tính là kiếm điểm ngược tra?” 

Chính xác!

“Không tồi không tồi!” Cố Mộc vô cùng hài lòng. “Thế giá trị tài phú nhân đôi là sao?”

Là tổng tài sản hiện có của ký chủ sẽ nhân đôi luôn đó ạ ~

Cố Mộc nghe xong, mắt lập tức sáng rực, nhiệt tình ngược tra càng bùng cháy mạnh hơn.

May quá, ngày mai cô lại được phân nhóm với Tạ Diệc Hàng, đúng là cơ hội trời cho.

Cùng lúc đó, trong một căn phòng khác, Tạ Diệc Hàng đang chuẩn bị đi ngủ thì bỗng hắt xì hơi liên tục hai cái.

Tạ Diệc Hàng: ?? Ai chửi tôi đấy?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play