Dưới sự theo dõi của camera, Cố Mộc bước đến trước bàn, bê cả một rổ quýt đặt sang bên.

Cô nhìn thẳng vào ống kính, gương mặt nghiêm túc, “Tôi không có tài nghệ gì đặc biệt, thôi thì biểu diễn bừa một đoạn nhé.”

[Cái con tiện nhân này lại bày trò gì đây? Không hiểu ra sao.jpg]

[Lúc nãy thấy cô ta cầm hai quả quýt như chơi hạch đào, chẳng lẽ định biểu diễn trò… quay quýt?]

[Chắc lại bắt chước Thư Điềm hát bài liên quan đến quýt thôi! Đồ đạo nhái! Tôi muốn nôn quá trời!]

[Ngoài cái mặt tàm tạm ra thì cô ta còn gì? Cái bình hoa di động! Mau cuốn xéo!]

Bình luận ngập tràn chửi rủa.

Cố Mộc mỗi tay cầm hai quả quýt, khựng lại một chút, rồi đột nhiên tung cả bốn quả lên không trung.

Khi bốn quả quýt rơi xuống, cô nhanh chóng dùng một tay lấy thêm quýt từ rổ tiếp tục ném lên, tay còn lại bắt gọn những quả đang rơihai tay không ngừng tung và đỡ, động tác nhịp nhàng không chút chần chừ.

Bốn quả quýt biến thành năm, sáu, bảy, tám quả...

Động tác của cô ngày càng nhanh, vậy mà không có một quả quýt nào rơi xuống, ống kính chỉ có thể bắt được tàn ảnh của hai tay cô, hoàn toàn không thể nhìn rõ cô biến hóa động tác thế nào.

Các khách mời đều ngẩng đầu nhìn những quả quýt trên không, bất giác há hốc miệng.

Chẳng lẽ đây chính là truyền thuyết Vô ảnh thủ sao?

[Á đù! Đây chắc chắn không phải là xiếc thật hả?]

[Tôi hoa mắt rồi! Có ai nói cho tôi biết là bao nhiêu quả rồi không??]

Giữa lúc mọi người đang sững sờ, cổ tay của Cố Mộc xoay một cái, ném quả quýt trong tay ra sau lưng, ngay giây tiếp theo, cô xoay người nửa vòng, mắt không nhìn mà tay lại chính xác đến mức bắt được quả quýt từ phía sau.

[Chồng tôi làm nghề xiếc mười năm bảo là cũng không làm được...]

[Đây là Cố Mộc thật sao? Cô ấy học xiếc từ bao giờ vậy? Cảm giác biểu diễn xiếc còn chuyên nghiệp hơn cả diễn xuất ấy!]

[Mẹ tôi hỏi tại sao tôi lại quỳ xem livestream…]

Cố Mộc xoay vài vòng, đổi mấy kiểu tung hứng, cuối cùng ném toàn bộ quýt lên không, một tay cầm lấy giỏ tre trên bàn, đỡ vững trên tay, từng quả quýt lần lượt rơi vào trong giỏ, không sót quả nào ra ngoài.

Mười hai quả quýt, không thừa không thiếu.

Cố Mộc đặt giỏ tre lên bàn, tiện tay lấy một quả quýt, vỏ vẫn còn nguyên vẹn.

Cô bóc ra hai múi bỏ vào miệng, đôi mắt dài lạnh nhạt nheo lại đầy thỏa mãn như hồ ly nhỏ, nhìn về phía ống kính: “Quýt Lê Xuyên, ngọt ngào mọng nước, còn giúp cường thân kiện thể, bạn đáng có đấy.”

[A a a link đâu? Tôi muốn đặt hàng!]

[Soft ad đỉnh quá đi! Tôi bái phục sát đất luôn!]

[Chị ơi đừng làm diễn viên nữa! Làm nghệ sĩ xiếc nuôi em đi!]

[Có ai để ý là lần này chỉ có nh đế Đàm, Kỷ Dịch và Cố Mộc là bám sát chủ đề không? Mấy người còn lại hình như chả quảng bá gì cho địa phương nhỉ?]

[Lầu trên +1]

Đạo diễn Hàn nhìn thấy bình luận hot thì vô cùng hài lòng, không ngờ Cố Mộcngười mà ban đầu ông không đánh giá cao nhất, lại có bản lĩnh như thế.

Chỗ ghế khách mời cũng đã không còn yên tĩnh, Kỷ Dịch nhìn Cố Mộc bằng đôi mắt lấp lánh hình ngôi sao: “Ngầu quá đi!”

Cằm của Tạ Diệc Hàng thì sắp rơi xuống tận ngực, anh ta hoàn toàn không ngờ Cố Mộc lại bày ra chiêu trò này, trước đây bọn họ từng bên nhau hai năm, vậy mà cô chưa từng nói mình biết làm xiếc!

Lập tức, trong lòng anh ta trào lên một cảm giác bực bội.

Cố Mộc này, rốt cuộc còn bao nhiêu chuyện giấu anh ta nữa?

Tống Thất Thất cũng bị sốc, sau cùng thấy Cố Mộc đi tới thì vội vàng điều chỉnh nét mặt, khinh thường lẩm bẩm một câu: “Có gì ghê gớm đâu.”

Giọng tuy nhỏ, nhưng Cố Mộc thính tai nên nghe rõ ràng, cô nhướng mày: “Vậy cô lên biểu diễn một màn thử xem?”

Tống Thất Thất hừ lạnh, không đáp lời.

Ngay cả Đàm Dực luôn điềm tĩnh, trong mắt cũng hiện lên vài phần hứng thú, nhìn về phía Cố Mộc xuyên qua đám người.

Tống Thư Điềm nhạy bén nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt Đàm Dực, lòng ghen tức lại bùng lên mãnh liệt.

Ban đầu cô ta chờ Cố Mộc làm trò cười, ai ngờ cô lại chiếm hết hào quang, mà đúng lúc ấy lượng người xem livestream lại đang đông nhất!

Chẳng phải vậy là vô tình tặng cho Cố Mộc một làn sóng lưu lượng miễn phí à?

Đúng lúc đó, đạo diễn Hàn bước lên sân khấu, mỉm cười nhìn các khách mời: “Mỗi người đều có phần biểu diễn rất riêng! Nhưng vẫn phải xem khán giả thích ai hơn. Nam nữ chia bảng vote, xếp hạng theo độ nổi tiếng, ai đồng hạng sẽ ghép thành cặp.”

“Được rồi, bây giờ mở kênh bình chọn trực tiếp, đếm ngược năm phút bắt đầu!”

Theo hiệu lệnh của đạo diễn, khung bỏ phiếu hiện lên trên livestream, mỗi khán giả có hai phiếu, lần lượt bầu cho một nam và một nữ khách mời.

Trên màn hình chiếu của nhà nhỏ tâm động cũng xuất hiện thanh chỉ số độ nổi tiếng theo thời gian thực, khách mời có thể thấy rõ ràng.

Chỉ thấy lượt bình chọn của Đàm Dực tăng vọt theo từng giây, chỉ trong nửa phút đã đầy một nửa thanh.

Ở bảng nữ, lúc đầu tốc độ tăng phiếu của ba người ngang nhau, không bao lâu thì tốc độ phiếu của Tống Thất Thất chậm lại, tiếp theo đó là Tống Thư Điềm cũng bắt đầu chững lại, chỉ có Cố Mộc là vẫn tăng đều và ổn định.

Ghế khách mời yên tĩnh khác thường, Tống Thư Điềm nhìn phiếu của Cố Mộc bỏ xa mình, bàn tay siết lấy gấu áo càng lúc càng chặt.

Lần này cô ta nhất định phải được ghép đôi với Đàm Dực!

Cho dù không thể khiến Đàm Dực có cảm tình, nhưng chỉ cần dựa ké lưu lượng, cô ta cũng có thể từ tiểu hoa mới nổi vươn lên hàng sao tuyến một!

Thế nhưng nhìn con số trên màn hình, cô ta càng lúc càng hoảng.

Bên công ty, sao vẫn chưa ra tay?

Thời gian trôi qua, chỉ còn một phút cuối cùng, khi kết quả dần ngã ngũ thì độ nổi tiếng của Tống Thư Điềm lại đột nhiên tăng mạnh.

Ngay sau đó, chỉ số của Tạ Diệc Hàng, nam khách mời đang ở vị trí thứ ba, cũng bất ngờ tăng vọt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play