Tiểu Lý Hàn Quang nhìn món bánh trong tay Tiểu Tô Linh, khẽ lắc đầu: “Đây là Tô tỷ tỷ mua cho muội, muội ăn đi.”
Nghe vậy, Tiểu Tô Linh bĩu môi, má phồng lên nhìn sang Tô Linh: “Tô tỷ tỷ, Hàn Quang ca ca không ăn bánh này, rõ ràng là tỷ mua cho cả hai chúng ta, đúng không?”
Khóe miệng Tô Linh giật nhẹ. Nàng vốn muốn nói tên tiểu tử chết tiệt kia ăn hay không ăn cũng mặc kệ, tốt nhất là đừng ăn, nhưng nhìn ánh mắt đáng thương kia của Tiểu Tô Linh, đành nghiến răng: “Ha ha… Đúng vậy, Lý Hàn Quang, mau ăn đi, đây là tỷ tỷ mua cho hai đứa mà…”
Tiểu Tô Linh nghe vậy thì đắc ý liếc sang Tiểu Lý Hàn Quang. Hắn hơi do dự, cuối cùng bất đắc dĩ nhận lấy bánh, dưới ánh mắt trông chờ của Tiểu Tô Linh, bắt đầu ăn.
Tiểu Tô Linh cong mắt cười, mới nhét miếng bánh giống hệt vào miệng mình. Lý Hàn Quang nhìn cảnh tượng quen thuộc ấy, ký ức tuổi thơ từng mảnh hiện về…… cảnh này đã từng xảy ra vô số lần.
Từ khi có trí nhớ, Tô Linh luôn quấn lấy hắn nếu có gì ngon cũng đưa cho hắn trước. Mỗi khi hắn dùng nàng còn vui hơn chính mình, như một kẻ ngốc.
Trước kia, hắn không hiểu vì sao nàng lại vui như vậy, chỉ quen với việc mọi thứ tốt đẹp đều thuộc về mình. Giờ thì đã hiểu rõ… nhưng đặc quyền ấy đã mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play