Tiểu Tô Linh hơi ngơ ngác: “Tô tỷ tỷ, trên đời sao lại có người thích làm việc chứ? Muội thì không, muội chỉ thích ăn với chơi thôi.”
Nghe vậy, Tô Linh bật cười. Đứa nhỏ này giác ngộ cao thật, một cái nhìn đã thấy rõ bóng dáng mình hiện tại.
Nhìn gương mặt ngây thơ đáng yêu kia, Tô Linh chợt nhớ đến tương lai đứa bé này sẽ thành “liếm cẩu” cho nam chủ, mở ra kiếp sống bi thương. Nàng không nhịn được mà xen thêm tư tâm, muốn cho Tiểu Tô Linh tiêm chút “mũi ngừa” trước: “Thích ăn với chơi cũng tốt, những chuyện này vừa khiến mình vui vừa không hại ai. Nhưng nhớ kỹ, không phải cứ thích ai là sẽ gả cho người đó.”
Tiểu Tô Linh càng thêm mơ hồ: “Sao vậy? Muội thích Hàn Quang ca ca thì sẽ gả cho Hàn Quang ca ca chứ. Chúng ta còn là thanh mai trúc mã định sẵn nữa mà.”
Tô Linh ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt nàng, giọng vừa nghiêm vừa dịu: “Bởi vì thế sự vô thường, lòng người dễ đổi, chẳng có gì là vĩnh hằng. Thành thân cần hai bên đều thương nhau. Biết đâu sau này người muội thích lại không thích muội nữa thì sao?”
Nghe vậy, Tiểu Tô Linh lập tức ôm chặt cánh tay Tiểu Lý Hàn Quang, lắc đầu như trống bỏi, ánh mắt hoảng loạn, dường như chỉ cần nói thêm câu nữa là sẽ òa khóc: “Không, không! Muội thích Hàn Quang ca ca, sau này nhất định gả cho Hàn Quang ca ca. Tô Linh không được lớn lên!”
Khoảnh khắc đó, Tô Linh cảm thấy mình hơi tàn nhẫn. Dù sao đây cũng chỉ là một đứa bé, hơn nữa, nơi này vốn chỉ là huyễn cảnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT