Thanh Việt thành thật nói: “Mấy năm trước muội nghe các sư huynh bàn tán. Họ nói Quý Lưu sư huynh có vị hôn thê ở một giới vực khác, đến lúc thích hợp sẽ kết thành đạo lữ.”
Tô Linh âm thầm gặm dưa: để xem là chuyện gì đây.
Nghe xong, mặt Quý Lưu đen như đáy nồi, hồi lâu mới nghiêm túc nhìn vào mắt Thanh Việt nói: “Ta, Quý Lưu, không có vị hôn thê nào cả. Không tin thì đến nhà ta hỏi cữu mẫu là biết.”
Thanh Việt thấy Quý Lưu sư huynh nói nghiêm túc như vậy cũng hơi bối rối. Nhưng mấy năm trước nàng thật sự nghe rõ mồn một các sư huynh đồn đãi rằng hắn có hôn ước, nói năng rất có vẻ thật.
“Vậy… vậy chắc là muội nghe nhầm rồi.” Thanh Việt vô thức nhận sai, rồi ngoan ngoãn cúi đầu ăn thịt nướng, lát sau đã bị đồ ăn mê hoặc, hoàn toàn quên luôn câu chuyện vừa nãy.
Quý Lưu cũng im lặng ăn, ánh mắt thì thỉnh thoảng lại liếc Thanh Việt, vẻ mặt có chút hối hận.
Tô Linh tuy trong lòng có nghi hoặc, nhưng không để lộ ra mặt. Chuyện nam nữ rắc rối thế này nàng cũng không dám chắc đoán sai, nhưng dường như nàng đã nhận ra một điều:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play