Mọi người tìm được một khu rừng nhỏ để nghỉ chân.
Thanh Việt vì mang thêm một người nên hao tổn linh lực, lại thêm thể chất vốn sợ nóng, thân thể khó chịu từ nãy đến giờ cũng chẳng nói ra, sợ làm chậm hành trình nên chỉ cắn răng chịu đựng. Lúc này, cả người nàng đã có phần choáng váng.
Tô Linh và Thanh Việt cùng ngồi dưới một gốc cây tránh nắng. Thanh Việt không muốn bị người khác phát hiện ra mình có gì bất thường mà thêm phiền toái cho mọi người, nên lén lấy ra một viên đan dược nuốt xuống, giả vờ như không có gì, yên lặng ngồi xuống nghỉ ngơi.
Quý Lưu ngồi dưới một gốc cây gần đó, bề ngoài là đang nhắm mắt tọa thiền, nhưng ánh mắt thì không ngừng liếc nhìn Thanh Việt, môi mím chặt, chân mày khẽ nhíu.
Lúc này đang là giờ chính ngọ, ánh dương từ trên cao xuyên qua tán lá chiếu xuống, rừng cây vắng lặng, không ai mở lời, bầu không khí có chút lúng túng.
“Ục~”
Một tiếng bụng kêu phá tan sự im lặng. Thỉ Đậu vẻ mặt xấu hổ nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT