Tô Linh nghe vậy mà lòng thắt lại. Trước đó nàng từng nghe Thỉ Đậu kể về chuyện phụ mẫu của Thanh Việt, vốn dĩ đã chẳng có chút thiện cảm nào với người nhà nàng ấy, không ngờ còn có chuyện như vậy.
Tuy giới tu tiên không câu nệ chuyện "môn đăng hộ đối" như phàm trần, cũng ít ràng buộc hơn, nhưng kết thành đạo lữ chung quy vẫn là chuyện hệ trọng, cần phải cân nhắc kỹ lưỡng. Nhị Cữu Mẫu của Quý Lưu với tư cách trưởng bối thật ra cũng chẳng nói sai gì.
Nhưng Quý Lưu sẽ trả lời thế nào đây? Tô Linh trong lòng có chút lo lắng.
Quý Lưu ngồi ở dưới, cúi đầu không rõ biểu cảm, hồi lâu không lên tiếng, dường như đang trầm ngâm suy nghĩ.
Nhị Cữu Mẫu lại tiếp tục: “Ngươi còn nhỏ, có thể chỉ là nhất thời bồng bột, nhiều chuyện còn chưa nghĩ thấu, hiện tại vẫn nên lấy tu hành làm trọng. Nếu ngươi có ý kết đạo lữ, trước đây Cữu Mẫu từng nói tới cô nương nhà họ Lâm, không biết…”
Lời còn chưa dứt, Quý Lưu đã đột ngột đứng dậy, đi đến giữa sảnh, vén áo quỳ thẳng xuống khiến Nhị Cữu Mẫu giật mình hoảng hốt.
Quý Lưu ngẩng đầu nhìn bà, ánh mắt kiên định, giọng điệu trịnh trọng: “Cữu Mẫu, ta biết người khổ tâm vì ta, bao năm qua người đều nghĩ cho ta. Nhưng ta dõi theo nàng bao nhiêu năm nay, chuyện của nàng ta đều rõ cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT