Khương Song Linh cho hai nhóc con nằm ngay ngắn trên giường, còn đắp chăn đàng hoàng cho chúng nó, nhẹ giọng dỗ dành chúng nó đi ngủ. Vậy mà Tề Việt vẫn bướng bỉnh không chịu ngủ, nó nói: “Cháu còn muốn nghe đọc truyện nữa.”
Nhóc con này vừa dứt lời, Tề Hành đã buông quyển sách trên tay xuống, nhàn nhạt nói: “Ngủ.”
Nghe được hai chữ này từ trong miệng Tề Hành, thân thể Tề Việt theo bản năng cứng đờ lại, sau đó nhóc con ngang bướng ấy, lập tức trở nên thành thành thật thật rúc vào trong ổ chăn không nói gì nữa.
Khương Song Linh: “……”
Hình như nhóc con này đã hình thành phản xạ có điều kiện rồi?
Có lẽ cô đã đoán được nguyên nhân nhóc con ngang bướng này kiên quyết chuyển phòng, vì thế cô dịu dàng vỗ vỗ sau lưng thằng bé, trấn an nó.
Chờ sau khi hai đứa nhỏ đã ngủ say, Khương Song Linh cũng lười nhác nằm xuống giường, còn thật tự nhiên hướng về phía người bên kia nói: “Anh cũng đi ngủ sớm một chút, làm ơn tắt đèn đóng cửa giùm, cảm ơn.”
Sau khi nói xong, cô không hề có chút áp lực tâm lý nào, ngang nhiên nhắm mắt ngủ.
Tề Hành: “……”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT