Đã từng có một vị giáo sư cho cô lời nhận xét. Người này nói kiến thức cơ bản của cô rất vững chắc, kỹ xảo hội họa cao, thế nhưng trong bức vẽ của cô chỉ chú trọng tới hình thức bề ngoài mà khuyết thiếu đi linh khí. Nói cách khác, cô rất khó có thể lấy được thành tựu đơn thuần về mặt nghệ thuật.
Thế nhưng những thứ cô vẽ ra lại là loại tranh mà mọi người thích thưởng thức nhất!
Có lẽ bởi vì cô luôn quá để ý tới sự đánh giá của người khác về bức họa khiến cho trong quá trình vẽ, cô luôn không nhịn được mà lái những tác phẩm của mình theo trào lưu đang được những người thưởng thức yêu thích. Cũng vì vậy mà những bức họa này khuyết thiếu đi một phần bản chất xa rời quần chúng thuộc về nghệ thuật thuần túy.
“Anh cảm thấy bức họa của tôi thế nào?”
Tề Hành nhìn cô rồi nói: “Cô vẽ rất đẹp.”
“Cảm ơn đã khích lệ.” Tuy trong mắt Khương Song Linh, những bức họa này đầy rẫy những sứt sẹo, nhưng cô lại không muốn bị Tề Hành phê bình. Nếu đối phương dám nói không tốt, ngày mai cô sẽ tìm mọi cách ép anh phải há miệng cho cô đổ đường vào.
Rất nhanh đã tới ban đêm, sau khi Khương Song Linh tắm cho hai đứa nhỏ, cô cũng đi tắm rồi ngâm chân, cuối cùng mới trở lại trong phòng.
Bây giờ căn phòng nhỏ của cô rất náo nhiệt, Khương Triệt ngồi ở cạnh giường, Tề Việt ôm chăn bá chiếm trung ương. Tới thời điểm hiện tại, nhóc con ngang bướng này đã cam chịu tình trạng chuyển giường của mình rồi.
Và nhóc con ấy không chút lưu luyến đã ném ba ba mình qua một bên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play