Khương Song Linh từ trên máy bay xuống dưới, mới được thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô không nhịn được cảm thán: “Cuối cùng lỗ tai cũng được thanh tịnh.”
Từ thủ đô lập tức đi vào Du Thành, hành trình quá dài khiến thân thể có chút ăn không tiêu. Du Thành cao hơn mặt biển, mùa đông ở nơi này không quá lạnh, so sánh với cảnh tượng điêu tàn ở phương Bắc thì nơi này xem như không có bóng dáng của mùa đông, cành lá xung quanh vẫn tốt tươi, lá cây vẫn có một màu xanh lục tràn đầy sức sống.
Cũng bởi vậy, người một nhà bọn họ vừa đi được vài bước đã phải cởi lớp áo khoác thật dày bên ngoài ra. Anh hai Tề Diên đã bố trí xe tới đón người một nhà bọn họ, tất cả trực tiếp ngồi xe đi tới khu người nhà của quân khu.
Nhà anh hai Tề Diên là một tòa lầu nhỏ hai tầng độc lập, ở lầu dưới có thể nhìn thấy trên lầu hai có một cái ban công, phủ đầy quần áo đang phơi nắng. Trình Minh Hi ở lầu hai nhìn chiếc xe dừng lại dưới lầu, lập tức ở trên lầu hô: “Em dâu hả, người tới người tới. Chị chờ người một nhà các em từ lâu lắm rồi.”
“Em dâu cũng thật xinh đẹp nha.” Đã lâu không gặp, hiện giờ hai chị em dâu mới được trông thấy nhau, ai nấy đều vội vàng nhiệt tình chào hỏi: “Chị dâu, một mình chị ở nhà ư?”
“Mẹ chúng ta đi ra ngoài la cà, Tề Diên lại chưa trở về.”
Lúc này Trình Minh Hi mới chuyển ánh mắt sang mấy cha con Tề Hành, Tề Việt, Tề Huy, Tề Hi đang đứng bên kia, cô ấy vội vàng gọi bọn họ lại: “Mọi người chờ chị một chút, chị đi vào lấy cái camera.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play