“Vậy ư?” Mấy bà lão kinh ngạc, không phải vừa rồi bọn họ còn nghe nói con dâu út của bà Triệu là con gái nông thôn sao? Từ lúc nào một cô gái nông thôn lại có thể làm giảng viên đại học rồi?
Từ sau khi Triệu Dĩnh Hoa bước vào đây, nụ cười trên mặt Hà Thục Tình đã phai nhạt rất nhiều. Hiện giờ nghe bà Triệu khoe khoang như vậy, bà ấy không nhịn được mở miệng hỏi: “Không phải lúc trước tôi nghe nói Tiểu Ngũ nhà bà tìm một cô gái nông thôn để cưới ư? Năm đó bà cũng đi nói với người ta như vậy, sao hiện giờ lại biến thành giảng viên đại học rồi? Chẳng lẽ Tiểu Ngũ nhà bà cưới vợ mới rồi?”
Triệu Dĩnh Hoa trừng bà ấy: “Bà nói bậy cái gì đó? Bản thân vợ Tiểu Ngũ nhà tôi chính là một cô gái ưu tú, tuy xuất thân bần nông nhưng học tập rất giỏi giang, còn am hiểu hội họa, Tranh con bé vẽ đã được đăng báo khen ngợi đó. Với lại, con gái nông thôn thì có làm sao? Nên nhớ rằng trước kia bà và tôi cũng là con gái nông thôn đó.”
Một người bên cạnh xen mồm: “Đúng vậy, bà Hà, bà đừng nói chuyện lung tung. Bà Triệu, lần này bà trở về, có định ở lại đây luôn không?”
“Không, tôi ở Sơn Thành bên kia còn có công tác, lần này tôi về đây để ăn tết cùng vợ chồng thằng hai, cả nhà chúng tôi muốn tụ tập cho đông vui nhộn nhịp.”
“Vậy nhà con trai út của bà đây đâu? Lần này bọn họ cũng cùng tới đây chứ? Sao bà không gọi họ ra đây gặp mặt?”
Hà Thục Tình nghẹn lại khóe miệng muốn cong lên thành nụ cười chế giễu. Bà ta biết Triệu Dĩnh Hoa lẻ loi một mình đi tới Du Thành, lấy đâu ra bóng dáng những người khác, bởi vậy bỡn cợt nói: “Đúng vậy, người một nhà Tiểu Ngũ đâu? Người không được đầy đủ, sao có thể xem như người một nhà tụ tập chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play