Tề Việt bắt con khỉ xong, cũng cảm thấy chuyện này chẳng thú vị gì hết nên đã buông nó ra. Con khỉ nhỏ kia bị hoảng sợ quá độ, vừa được thả ra nó đã chạy thẳng một mạch vào trong núi y như bị chó săn đuổi sát sau mông.
Thậm chí Khương Song Linh còn kịp thấy gói biểu cảm con khỉ kinh hoảng.
Con khỉ đã đi từ lâu rồi mà mấy người kia vẫn chưa nói chuyện.
Tề Việt chớp chớp mắt, cúi đầu nhìn lông khỉ trên tay: “Ba ba, ma ma, con bắt được da con khỉ!
Khương Song Linh: “……Ừm, đúng rồi, lông khỉ có thể giữ làm kỷ niệm.”
Này……Đúng là một màn hung hãn.
Khương Triệt: “Tề lão đại, tớ thật hâm mộ cậu!…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT