Hai đứa nhỏ nhà cô có sát khí nặng quá. Nhưng nói thật, Khương Song Linh cũng không phân biệt rõ đây là sát khí hay là tham khí của kẻ thèm ăn.
Cũng có thể là hai tầng ý nghĩa mà chung một kết quả, chung quy lại, chúng nó chỉ muốn ăn gà mà thôi.
Nếu không có thịt gà ăn, đám nhóc con này sẽ mặc kệ, có thịt gà hay không cũng chẳng sao.
Vương Vân Sinh thấy hai nhóc con này không thèm hưởng ứng với niềm kiêu hãnh của nó, lại theo nguyên tắc thiểu số phục tùng đa số, thằng bé đã bị hai đứa thèm ăn kia tẩy não: “Được, tớ cũng trở về thịt gà.”
“Đừng, mấy đứa kia tuyệt đối đừng làm như vậy.” Đến lúc này, rút cuộc Khương Song Linh cũng không nhịn được nữa, phải lên tiếng khuyên can, nếu để Vương Vân Sinh về nhà hứng thú bừng bừng kêu gào đòi thịt gà, còn không biết đồng chí Vương Hạ Chi sẽ nhảy dựng lên như thế nào.
Ngày hôm qua, lúc cô gặp Vương Hạ Chi, cô ấy vừa phơi quần áo vừa r*n rỉ nói: “Chị đã bị thằng nhóc kia chọc cho tức đến bạc cả tóc rồi. Em hỏi có sinh thêm không á? Cho chị xin đi, trong nhà có một thằng nhóc đã đủ lắm rồi, có thêm chịu không nổi.”
Khương Song Linh cực kỳ đồng cảm với bà Vương cách vách. Bản thân cô không làm được gì thì ít nhất là cũng nên giảm bớt một chút âu sầu cho Vương Hạ Chi. Vì vậy, sau một hồi khuyên can, cuối cùng cô cũng triệt tiêu được ham muốn thịt gà của ba tên đàn ông dự bị bên cạnh, hướng ba đóa hoa Tổ quốc về phía tích cực, nơi ánh mặt trời soi sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play