Chúng tràn ra ngoài, phủ kín bốn phía quanh mảnh sân nhà bọn họ, tạo nên một khoảng không mờ mờ ảo ảo y như tiên cảnh, đưa mắt ra xa chút, chỉ nhìn thấy một mảnh trắng xoá, chẳng nhìn rõ cái gì.
Chỉ có không gian mấy mét quanh người là có thể nhìn thấy, không bị sương mù trong núi che khuất tầm mắt.
“Sương mù dày quá.”
“Sương mù!
……
Hai nhóc con kinh hô, Khương Song Linh cũng bị một màn sương mù trước mắt làm khiếp sợ. Đúng lúc ấy, Vương Vân Sinh cách vách chạy ra, đằng sau thằng bé còn có thể nghe thấy thanh âm hùng hùng hổ hổ của Vương Hạ Chi: “Con đì ra cửa lại rút lông gà. Con rút lông gà làm gì?!”
Sau khi nghe một tràng những lời mắng mỏ truyền ra, trong sương trắng trước mặt mấy người Khương Song Linh lộ ra một người, là Vương Vân Sinh khoẻ mạnh kháu khỉnh, đốm trọc lóc ở đằng sâu đầu thằng bé đã mọc ra rồi, không còn nhìn thấy khiếm khuyết nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play