Một đường xuống sườn núi lại lên sườn núi rồi bước lên bậc thềm đá, hai chân Khương Song Linh có chút mềm nhũn rồi. Từ trước tới nay, cô đã từng rèn luyện như vậy bao giờ đâu. Lúc này cô đang ngồi đấm đấm chân, cảm thấy mình đúng là khuyết thiếu rèn luyện.
Trong khi cô thê thảm nhường này thì Vương Hạ Chi lại đi như dưới chân có gió, như giẫm trên đất bằng.
“Em cứ đi theo chị là được, chị sẽ đưa em qua. Cứ yên tâm, kỹ thuật của chị rất tốt.”
Khương Song Linh: “???!
Kỹ thuật gì??
Chẳng lẽ Vương Hạ Chi biết lái xe?!
Vương Hạ Chi đưa cô tới bên bờ một bến tàu loại nhỏ, Khương Song Linh trơ mắt nhìn cô ấy sạch sẽ lưu loát nhảy lên một cái bè trúc, chào hỏi cùng một ông lão bên cạnh, sau đó cầm lấy cây gậy trúc thật dài, vẫy vẫy tay với Khương Song Linh: “Tiểu Khương, em lên đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT