Trong loại thời điểm này Tề Hành cũng không còn tâm lực mà tranh giành chút xưng hô này, hết thảy đều lấy đối phương làm chủ.
Thấy anh cam chịu như vậy, Khương Song Linh cũng không có tâm tư nói về chuyện này nữa, cô chỉ nhẹ giọng nói: “Tề Hành, em muốn làm cho bé con này một bản in móng vuốt nhỏ của nó, rồi lưu làm kỷ niệm.”
Lúc trước Khương Song Linh đã lén lút chuẩn bị công cụ rồi, hiện giờ chỉ cần nhờ Tề Hành giúp đỡ làm bản in bàn tay và bàn chân cho bé con thôi.
Cô nhìn mấy móng vuốt bé xíu đáng yêu kia ấn vào nguyên liệu mà ngây ngô cười.
Tới đây, sau khi heo vàng nhỏ nhà bọn họ trải qua một giấc ngủ mơ màng say sưa, rốt cuộc nó cũng tỉnh lại và đã đói bụng. Khương Song Linh luống cuống tay chân cho bé con nhà mình ăn sữa. Đúng là bé con này được ăn một chút là ấm bụng. Sau khi nó ăn sữa xong, được Tề Hành ôm vào trong ngực dỗ dành mồ hồi lại ngủ rồi.
Khương Song Linh nằm trên giường nhìn Tề Hành ôm đứa nhỏ, nếu không phải thân thể không quá thoải mái, cô thật sự rất muốn vỗ vào ván giường cười một trận.
Đồng thời trong lòng đang cảm khái không thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT