được mặc bộ quần áo sơ sinh mà lúc trước Khương Song Linh đã tự mình làm cho nó. Bởi vì Khương Song Linh cũng không thể biết được nó là con trai hay con gái, chỉ có thể làm quần áo cả trai cả gái cho nó mặc.
Bé con ăn mặc cũng cực kỳ thích hợp.
Phía dưới lớp chăn dày còn được đặt mấy bình nước ấm bằng thủy tinh, làm chung quanh đều là hơi nước ấm áp dễ chịu, Khương Song Linh không tự chủ khẽ cười một cái. Cô duỗi tay sờ vào trong chăn, bắt được móng vuốt non nớt của bé con.
Mềm mại, y hệt một món đồ chơi, thật sự rất khó có thể tưởng tượng được còn có ngón tay bé nhỏ xinh xắn như vậy.
Bé con đang say sưa ngủ bị mẹ của mình sờ vào móng vuốt nhỏ, nhưng nó vẫn không bị đánh thức, cứ một mực nằm ngủ ngoan ngoãn như vậy.
Lúc Khương Song Linh sờ thấy bàn tay bé con nhà mình, cô chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng. Trước kia cô cho rằng bàn tay của Khương Triệt đã đủ nhỏ nhắn rồi, vậy mà hện giờ cô còn được nắm một bàn tay còn nhỏ bé hơn cả em trai mình, quả thực nó yếu ớt đến hoảng, quá mức non nớt, nhu nhược, tựa như chỉ cần mạnh tay một chút là sẽ gãy ngay.
Ngày hôm qua bé con này còn đang yên ổn nằm trong bụng cô đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT