Hai mắt cô vì mỉm cười mà cong thành hình trăng non xinh đẹp, sau đó ngón tay mảnh khảnh khẽ hướng về phía anh ngoắc ngoắc mấy cái, ra hiệu cho anh cúi đầu xuống, còn cô kiễng nửa bàn chân, cưng nựng gương mặt đối phương, hôn lên đôi môi mỏng mềm mại ấy.
Sau khi hai người tách ra, Khương Song Linh ôm lấy tay phải của đối phương: “Về sau anh nên nói nhiều hơn một chút nhé, Đương nhiên rồi, đừng trở thành người giống đoàn trưởng Hà cách vách, vậy…… Nói nhiều quá.”
Tề Hành: “Một ngày anh ấy chưa nói đủ 999 chữ.”
Khóe miệng Khương Song Linh giật giật: “Sao anh biết?”
Tề Hành: “……”
“Anh mau nói đi, mau nói đi nào, định nói xong là thay đổi hả? Sao bây giờ lại im lặng rồi?”
Dường như Tề Hành không quá nguyện ý nhắc tới chuyện này: “Lúc anh về nhà đã gặp anh ấy, là anh ấy nói cho anh nghe, chị dâu ở nhà đếm xem một ngày anh ấy nói được bao nhiêu chữ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play