Ai biết đâu nó lại bị cẩu nam nhân trước mặt cô lén lút giấu đi???!!!
Cô biết ngay mà, lúc trước không nên tin tưởng vào biểu cảm lạnh lùng cao ngạo trên gương mặt kia, không nên trông mặt mà bắt hình dong, cho rằng anh sẽ không lén lút trộm nó đi!!
Tề Hành cầm mành trúc, đang tính toán bôi hồ nhão ra sau lưng hai bức họa ấy, rồi dán chúng nó song song lên tường, trên tường còn treo bức ảnh chụp gia đình bọn họ lần trước.
“Anh mau dừng tay!!!” Khương Song Linh có ý đồ lao lên cướp bức họa “Tự họa lẳng lơ” của mình trong tay Tề Hành nhưng Tề Hành với vóc dáng cao lớn, eo nhỏ chân dài và phản xạ cực kỳ nhanh đã giơ hai bức họa đang cầm trong tay lên rồi, Khương Song Linh có kiễng chân cũng không với tới.
Tề Hành không dám trêu chọc cô quá mức, trực tiếp ôm người nào đó vào trong ngực.
Bản thân Khương Song Linh cũng không dám hành động quá mức, cô dựa vào ngực đối phương, dùng sức chọc vài cái vào eo anh, nũng nịu: “Tề Hành, anh trả lại cho em đi, muốn dán thì dán của anh thôi.”
Tề Hành sờ cái mũi, giọng nói vốn dĩ lạnh lùng nhàn nhạt lại mang lên vài phần ý cười: “Dán hai tấm đẹp mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT