Khương Song Linh: “Chẳng lẽ chị muốn xóa bỏ nó?”
“Đúng, ngay từ đầu chị cảm thấy mình sẽ không để ý tới chuyện này, nếu thực sự có đứa nhỏ, vậy xóa bỏ nó đi là xong. Thế nhưng đến lúc thật sự phải làm chuyện đó, chị lại phát hiện ra bản thân mình có chút không nỡ.”
“Tiểu Khương, con người vốn kỳ quái như vậy đó……Nói thật, lúc tầm tuổi em bây giờ, chị rất chán ghét đứa nhỏ. Ai biết đâu, tới tầm tuổi của chị, chị lại cảm thấy đứa nhỏ rất đáng yêu. Chị nhớ hết mấy hình ảnh đó, cái lúc đứa nhỏ nhà lão Ngưu chạy đến trước mặt lão Hà ngây ngốc nói muốn cho lão Hà xem con khỉ, rồi hai đứa nhỏ nhà em mỗi ngày đều cõng cặp sách tung ta tung tăng chạy về nhà. Sau khi về nhà, hai nhóc con này sẽ ghé sát vào cái thùng thủ thà thủ thỉ cho con thỏ ăn củ cải. Chị cảm thấy chúng nó thật đáng yêu.”
“Lại nói, hai nhóc con nhà em lớn lên đẹp đến lạ, nếu chia cho chị một đứa thì tốt rồi, chị sẽ cho chúng nó mỗi đứa một cây củ cải.”
Khương Song Linh: “……”
Cho nên đây mới là nguyên nhân gần đây, ngày nào đoàn trưởng Hà cũng phải ăn củ cải sao?
Khương Song Linh lắc đầu, trêu ghẹo nói: “Nếu chị đã muốn đứa nhỏ như vậy thì tự mình sinh đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT