Trận pháp cần chính là nghịch chuyển âm dương. Nếu như đứng ở chỗ này thực sự là Thủy Vân tiên tử, vậy thì người trở thành mắt trận hẳn phải chết.
Thế nhưng hiện tại Thủy Vân lại biến thành Hoắc Bất Khoái, bước đi quan trọng nhất của sự nghịch chuyển âm dương bỗng không cách nào phát huy hiệu quả. Bất luận Thái Cực Đồ phía trước hấp thu bao nhiêu tinh khí thì cũng đã vô ích. Trận pháp này thành một trò cười hoàn toàn.
Ý thức được điểm này, vẻ mặt Lạc Bất Tri nhăn nhó cực kỳ, trường kiếm trong tay xuất hiện. Lưỡi kiếm lóe lên hàn quang, gã hóa thành một vệt sáng, thoảng qua công kích thẳng đến trước mặt Hoắc Bất Khoái.
"Hả?" Hoắc Bất Khoái quả thực không ngờ tới điều này, vẻ mặt hơi kinh ngạc.
Nghe đồn vị Thiếu Thành Chủ này thân thể suy nhược, bệnh lâu không khỏi, trước đây còn bị cảm gió cũng ốm cả nửa tháng. Thế nhưng bây giờ tư thế cầm kiếm này lại gọn gàng sạch sẽ, có chỗ nào giống dáng vẻ sống dở chết dở trong truyền thuyết?
Vì vậy, Hoắc Bất Khoái chỉ có thể nghĩ đến một lời giải thích. Hắn nghiêng người tránh ra, sau khi tránh được công kích của đối phương, thoáng qua liền rút trọng kiếm ra. Binh khí va chạm vào nhau phát ra tiếng vang chói tai. Hoắc Bất Khoái nói: “Xem ra ngươi đã lấy không ít máu của Thủy Vân.”
Thủy Vân là Dược Nữ, trên người nàng lại có nhiều oan nghiệt như vậy. Nói lấy máu cũng là lời giải thích hàm súc, thậm chí…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play