Rất lâu sau, trên đài cao truyền đến giọng nói:
“Thái tử, con có biết trên vai con đang gánh vác điều gì không?”
Tống Huyền Nhân: “Nhi thần biết. Nhi thần từ ba tuổi đã vỡ lòng, mỗi ngày khổ học thi thư lễ nghi, chăm chỉ luyện võ nghệ cung mã, đến nay đã mười sáu năm, không một ngày dám lơ là. Nhi thần biết nhi thần gánh vác tương lai của Húc triều, gánh vác sự an khang của ngàn vạn quốc dân Húc triều.”
“Nhưng Tô cô nương là người đầu tiên khiến nhi thần động lòng, lần đầu tiên muốn có được, lần đầu tiên muốn bảo vệ cả đời. Nàng là một dân thường của Xích Diễm vương triều, sẽ không đối với triều chính có bất kỳ ảnh hưởng nào. Nhi thần cầu phụ hoàng, cầu phụ hoàng tác thành cho nhi thần, chỉ lần này thôi!”
Tống Huyền Nhân nói rồi, nước mắt trào ra. Dù sao chàng vẫn là một hài tử mười chín tuổi, nói đến chỗ động tình vẫn không kìm được cảm xúc của mình.
Hoàng đế thở dài một tiếng, từ trên ngự tọa đi xuống, nâng Tống Huyền Nhân dậy, đau lòng lau đi nước mắt trên mặt chàng, vỗ vỗ vai chàng, nói:
“Huyền Nhân, phụ hoàng không phải ép buộc con, nhưng con phải hiểu, một nữ nhân mà thôi, nạp thì cũng nạp rồi, cần gì phải nói cưới? Nàng – tuyệt đối không thể nào!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play