Quái vật đầm lầy không thích mặt trời, ghét trời nắng, hễ có nắng là nó lại chui vào đầm lầy. Nhưng Khương Tiểu Nha lại rất trân trọng ánh nắng quý giá đó, cô bé sẽ lon ton mang chiếc ghế đẩu nhỏ ra phơi mình cho vàng đều hai mặt. Cô bé biết mẹ không thể tiếp xúc với ánh nắng, liền phơi đầu mình nóng hôi hổi rồi lon ton chạy đến cọ vào lòng bàn tay mẹ.
Nhưng cái đầu lông xù của chú chó con cọ vào cứ như thể thật sự được ánh nắng ấm áp chiếu vào lòng bàn tay vậy. Dần dần nó cũng không còn cáu kỉnh dễ giận vào những ngày nắng nữa, nó sẽ chậm rãi ngồi xổm trong đầm lầy kết cho cô bé một vòng hoa lộn xộn, rồi nhìn Khương Tiểu Nha đội vòng hoa vui vẻ chạy vào nắng mà xoay vòng vòng.
Ngày nắng là lông chó con bay lả tả.
 Nó nghĩ thế.
Mùa xuân, ven đầm lầy có hoa nở rộ, bướm bay lượn. Mặc dù Khương Tiểu Nha rất thích lao vào đâm sầm vào bụi hoa, nhưng thực ra cô bé hơi bị dị ứng, mỗi lần bị nhấc về đều hắt hơi liên tục.
Quái vật đầm lầy cho rằng mùa xuân có quan hệ gì với nó, nó ghét những cơn mưa phùn kéo dài ở đây.
Nhưng Khương Tiểu Nha nói: “Mẹ ơi nhìn kìa, trên đầu mẹ có bướm kìa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play