“Thật sự ăn không nổi nữa rồi.” Dung Nhan xoắn ngón tay, nhỏ giọng,
“Muội đã ăn nhiều hơn bình thường rất nhiều rồi, không tin huynh cứ hỏi Linh Thu và Kỳ Đông đi.”
Hai nha hoàn nhỏ ở bên cạnh gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.
Hạ Giác bất lực nhìn dáng vẻ thấp thỏm của cô, khẽ thở dài: “Được rồi, đã không có phúc ăn thì chỉ có thể nhìn huynh ăn thôi.”
Dung Nhan thấy hắn không trách móc gì, liền tươi cười rạng rỡ.
Hạ Giác đưa tay xoa đầu cô, rồi tay ấy cũng chẳng rời đi, cứ đặt tự nhiên lên vai cô, còn tay kia thì xoay con thỏ nướng tiếp tục trở trên lửa.
Mỡ từ thịt nhỏ giọt xuống than hồng kêu xèo xèo, mùi thịt nướng xen lẫn khói lửa bập bùng dần dần tỏa ra. Nhưng xộc vào mũi đầu tiên lại chính là hương vị cay nồng, mạnh mẽ của gia vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT