Hạ Giác khẽ sững người, theo thói quen muốn tìm cớ lảng đi, nhưng lại nghe cô nói tiếp:
“Có phải… vì muội nên huynh mới đi săn không?”
“Cũng… không hẳn thế.” Hạ Giác trầm ngâm, quyết định đổ hết trách nhiệm lên Hạ Lăng. Dù sao tên kia suốt ngày lắm chuyện.
“Không phải Hạ Lăng thèm ăn, nói muốn săn ít thịt rừng về đó sao.”
Dung Nhan khẽ “ồ” một tiếng, sắc mặt lại chẳng như hắn nghĩ sẽ thở phào nhẹ nhõm, ngược lại thoáng mang theo chút mất mát: “Thì ra… không phải vì muội.”
Hạ Giác giật mình, vội vàng đổi giọng: “Không phải thế!”
Hắn do dự một thoáng, rồi dứt khoát “liều chết cho xong”: “Là vì muội đấy. Dù Hạ Lăng không nói, huynh cũng nhất định sẽ đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT