Dẫu chỉ thoáng qua, tiểu hồ ly vẫn không kìm được xúc động trước cảnh tượng ấy.
Nhìn Đường Hữu Thuật đau đớn khẽ gọi tên Linh Nhi và Tiểu Tiêu, tiểu hồ ly cũng nức nở đáp: “Đường công tử, ta đây, ta vẫn còn sống! Ngươi đừng tin lời hắn nói bừa!”
Thôi Tiểu Tiêu lặng lẽ nhìn vào thủy kính. Trong thủy kính, nam nhân cao lớn kia từ đầu chí cuối không chút biểu tình, như thể sự ra đi của hai cô nương chẳng hề liên quan đến hắn.
Tiểu Tiêu hiểu rõ, nhờ Ma Châu, nàng và Ngụy Kiếp có thể cảm nhận được hơi thở của nhau. Khi nàng biến mất khỏi dương gian, hắn không thể nào không nhận ra.
Hắn thậm chí chẳng cần dùng phù chú như Đường Hữu Thuật để xác nhận, chỉ cần cảm nhận cũng biết nàng đã không còn trên cõi đời này.
Thế nhưng, gương mặt tuấn mỹ như tiên nhân ấy lại chẳng hề lộ chút bi thương. Dù nàng không còn là người hắn yêu, từng là bạn đồng hành chung một đoạn đường, vậy mà đối với một nam nhân一lập chí tu tiên đắc đạo一nàng chẳng khác gì con kiến ven đường, không chút giá trị sao?
Có lẽ, thần cách đã khôi phục, tâm cảnh của hắn càng thêm cao xa, không như phàm nhân, vì sinh tử của ai đó mà hao tâm tổn sức, rơi lệ đau buồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT