Trăng sáng treo cao, thành Lạc Ấp vốn dĩ phồn hoa náo nhiệt, nhưng đêm nay, tiếng ca vũ từ một tửu lâu vọng ra lại khiến lòng người không khỏi rung động. Tiểu Tiêu vừa nghe đã cảm thấy tâm thần dao động, may mà có Ngụy Kiếp kịp thời kéo nàng lại, giữ chặt lấy cổ tay. Nếu không, e rằng nàng đã bị tiếng ca kia mê hoặc, bước chân lạc lối về phía tửu lâu.
Phục hồi tinh thần, Tiểu Tiêu kinh ngạc nhìn về phía tửu lâu xa xa. Tiếng ca ấy quả thực bá đạo, tựa như có thể câu dẫn hồn phách, khiến người nghe không thể kháng cự. Chẳng trách xung quanh tửu lâu lại tụ tập đông đảo những kẻ si mê như vậy. Người có thể dùng tiếng ca để mê hoặc lòng người đến mức này, rốt cuộc là nhân vật lợi hại đến nhường nào?
Tiểu Tiêu chợt nhớ đến những ghi chép trong bí tịch của sư phụ về Nữ Mị Tư Lăng – mẫu thân của Ngụy Kiếp. Chẳng lẽ người đang hát tại tửu lâu, hiến giọng cho Xán vương, chính là mẫu thân của hắn? Trong sách, Nữ Mị chỉ được miêu tả qua loa, nhưng giờ đây, chỉ một vài âm thanh thoảng qua trong gió đã đủ khiến Tiểu Tiêu cảm nhận được sức mạnh kinh hồn của nàng ta. Nếu Nữ Mị thực sự xuất hiện trước mặt, liệu nàng có thể ngăn cản được không?
Nghĩ đến đây, Tiểu Tiêu bất giác rùng mình. Nàng bỗng hiểu vì sao năm xưa tứ đại phái lại kêu gọi vây công Vệ gia tại Kỳ Lão Sơn. Nếu gia chủ Vệ gia không thể kháng cự nổi sức mê hoặc của Nữ Mị, chỉ cần nàng ta mang chút ý đồ xấu xa, e rằng sẽ thao túng được hắn, dẫn đến đại họa khôn lường.
Tuy nhiên, lúc này Tiểu Tiêu không có thời gian để lo lắng về Nữ Mị. Điều nàng quan tâm hơn cả là liệu Ngụy Kiếp có nhận ra tiếng ca ấy đến từ mẫu thân của hắn hay không. May thay, dường như Ngụy Kiếp không để tâm đến tiếng hát. Hắn chỉ liếc nhìn tửu lâu từ xa, rồi nhẹ nhàng xoa bóp huyệt vị bên cổ Tiểu Tiêu, bình thản nói: “Thành Lạc Ấp trông thì dương khí dồi dào, nhưng thực ra lại là nơi lý tưởng để yêu ma quỷ quái ẩn mình. Dù là ẩn cư hay săn mồi, nơi đây còn tiện lợi hơn cả rừng sâu núi thẳm. Trong thành này, yêu nghiệt không hề ít. Định lực của ngươi còn chưa đủ, lần sau nếu cảm thấy tâm thần dao động, hãy lập tức đè huyệt Phong Trì ở cổ. Huyệt này thông thẳng đến linh cung của con người, chỉ cần bảo vệ tốt, tâm trí sẽ không bị rối loạn.”
Lời hắn nói ra, giọng điệu chẳng khác nào một vị ân sư đang tận tình chỉ bảo môn đồ. Ngón tay thon dài của Ngụy Kiếp khẽ ấn vào huyệt Phong Trì, khiến Tiểu Tiêu cảm thấy tinh thần sảng khoái, toàn thân dễ chịu lạ thường. Tiếng ca dẫn hồn vẫn còn vang vọng, nhưng nhờ sự giúp đỡ của hắn, nàng dần lấy lại bình tĩnh. Trong lúc mơ màng, nàng để mặc Ngụy Kiếp xoa bóp cổ mình, thân thể mềm nhũn, tựa vào lồng ngực rộng lớn của hắn, nhắm mắt điều tức, cố gắng ngưng tụ chân khí để chống lại dư âm của tiếng hát.
Phải công nhận, hắn xoa bóp rất thoải mái…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play